Câu chuyện của những điếu xì gà Tubos

Câu chuyện của những điếu xì gà Tubos

Các ống Tubos là một dạng đóng gói của xì gà Havana, nó cũng như một dạng hộp gỗ tuyết tùng, hay hộp quà biếu tặng cao cấp. Mà các loại trước đây chủ yếu được làm thủ công và có mặt hàng thế kỷ trước. Nhưng câu hỏi đặt ra là khi nào thì các ống Tubos bắt đầu xuất hiện và ý tưởng từ đâu?

Bắt đầu từ một nghiên cứu năm ngoái của một tác giả trên tạp chí Simply Cigar of London về lịch sử 225 phân phối xì gà của nhà phân phối độc quyền xì gà Habanos tại Anh là Hunters & Frankau. Và đã có câu trả lời cho vấn đề này.

Phần lớn lí do và câu chuyện diễn ra tại Anh quốc và từ chính công ty có tên là J. Frankau & Co. Ltd, một trong những công ty cha đẻ của Hunters & Frankau hiện nay. Nó được thành lập bởi Joseph Frankau, người đã di cư đến London năm 1839 từ Frankfurt am Main ở Đức. Sau khi Joseph qua đời, công ty được trao cho con trai Arthur, người vào cuối những năm 1850 đã thiết lập liên kết với một gia đình người Đức gốc khác, Upmanns ở Havana, và ông trở thành nhà phân phối độc quyền cho xì gà H. Upmann ở Anh. J. Frankau thịnh vượng cho đến khi Arthur mất vào năm 1904, khi Gilbert, con trai của ông, chỉ mới 21 tuổi, đã đảm nhiệm công việc của công ty. Gilbert Frankau là một thanh niên trẻ tuổi nóng bỏng nổi lên không nổi bật trong kinh doanh xì gà mà là một tác giả của các tiểu thuyết nổi tiếng. Sau khi Gilbert gần như hủy hoại công ty, gia đình ông quyết định bán nó, và vào năm 1916, J. Frankau đã bước vào tay của một nhà nhập khẩu Havana đối thủ được gọi là Braden & Stark.

Otto Braden và James Stark là đối tác của Braden & Stark. Otto Braden nói riêng, một người sinh ra từ Đức, cảm thấy rằng thương hiệu H. Upmann sẽ rất có giá trị về lâu dài. Tuy nhiên, ông dự đoán rằng ngân hàng, nơi mà gia đình Upmann luôn dựa vào để sử dụng vốn chạy theo các xưởng sản xuất xì gà, sẽ bị phá sản vào năm 1922 và đe dọa khả năng sẽ hạ bệ nhà máy. J. Frankau chia sẻ vào ngày 4 tháng 9 năm 1922 rằng: “Ông O. Braden nên tiến tới Havana để nhận sự hỗ trợ trong việc giải quyết các công việc của nhà máy H. UPMANN mà nó đã trở thành một phần đóng góp vào sự thất bại của các nhà ngân hàngtài trợ cho H. UPMANN & Co, để chắc chắn việc tiếp tục cung cấp liên tục xì gà cho các thương hiệu và việc giữ lại thương hiệu này.” Otto được ủy quyền để dành một khoản tiền là 10.000 £ đối với việc mua nhà máy để “đảm bảo sự tiếp nối và duy trì hoạt động duy nhất của Thương hiệu cho Công ty này “.

Phải mất thêm hai lần nữa đến Havana trước khi đạt được mục đích cuối cùng, tháng 5 năm 1925, Otto đã mua thương hiệu và các nhà máy và thiết lập một công ty tại Cuba gọilà Compania Frankau de Tabacos S.A. để quản lý nó. Với Otto là chủ tịch của nó, Compañia Frankau de Tabacos phục hồi tài sản của H. Upmann. Sau cái chết của Otto vào năm 1930, vị trí của ông đã được thay thế bởi người con trai 47 tuổi, Waldo.

Vào năm 1932, Waldo nhận thấy rằng, việc kinh doanh thuốc lá xì gà Havana cần một sự phát triển mạnh hơn nữa ra toàn cầu. Và để đảm bảo việc luôn chuyển hàng hóa đó vẫn đảm bảo được việc lưu giữ chất lượng hàng hóa. Ông phát hiện ra một quá trình gọi là đúc tác động (đẩy ra), sử dụng chất liệu nhôm (aluminium) để tạo ra một loại ống chứa xì gà phù hợp với giá cả rất phải chăng. Thật không may khi các đồng nghiệp của chính ông cho rằng, người hút xì gà Cuba truyền thống sẽ không đồng ý với việc lựa chọn những điếu xì gà được bao bọc trong những ống nhôm đó.

Không nản lòng, Waldo đã thiết kế và xin cấp bằng sáng chế một con dấu cho ống nhôm của ông. Được gọi là Solo-Seel, ông đã tự chi trả mọi chi phí phát triển của mình. Tháng 9 năm 1933, ông đưa ý tưởng của mình trở lại hội đồng quản trị, và cuối cùng họ cũng miễn cưỡng cho phép ông tiến hành một cuộc thử nghiệm sử dụng xì gà H. Upmann. Chúng đã được giới thiệu ra vào tháng 12 năm đó. Kết quả thật đáng kinh ngạc và đến tháng 5/1934 hội đồng quản trị đã chấp nhận lời đề nghị của Waldo về quyền sử dụng ống của ông dành riêng cho H. Upmann trong 5 năm. Đổi lại họ trả cho anh một khoản tiền 200 bảng Anh và một khoản tiền bản quyền trên mỗi ống tubos.

Một năm sau đó, J. Frankau cho ra một quảng cáo trong Tạp chí Tobacco, cho thấy một biểu đồ bán hàng Solo-Seel theo tháng. Họ đang hướng tới các ngôi sao. Với một cuộc đảo chính dưới chính đế chế kinh doanh của mình, bạn sẽ tưởng tượng rằng Waldo Braden đã được thiết lập cho một sự nghiệp vinh quang trong kinh doanh xì gà. Nhưng nó đã không hình thành bởi vì….

James Stark, Chủ tịch của J. Frankau, có sức khoẻ kém. Một lần nữa, quyết định rằng công ty nên được bán, lần này là cho một người đàn ông giàu có và có kinh nghiệm cao có tên là D. G. Freeman của J. R Freeman & Sons.

Vào tháng 7 năm 1935, đề nghị bán J. Frankau, bao gồm Compañia Frankau de Tabacos, đã được đưa lên hội đồng quản trị. Mọi người bỏ phiếu ủng hộ ngoại trừ Waldo. Trong một cuộc họp báo nhanh chóng, Waldo đã cố gắng hết mình để có thể phá vỡ thỏa thuận này, bao gồm cả việc ăn cắp chìa khóa cho công ty an toàn. Cuối cùng, sau khi ông thừa nhận rằng ông đã tính thêm một dải trái phép trên Solo-Seels, D.George Freeman đã đuổi ông ta.

Mặc dù sự sụp đổ của Waldo, nhưng phát minh của ông đã đi từ sức mạnh đến sức mạnh khác. Năm ngoái (2016) tại Anh, có hơn 40% số lượng xì gà Havana bán được là dòng Tubos.

Lần tiếp theo bạn kéo một điếu xì gà Havana ra khỏi ống nhôm của nó, tôi đề nghị bạn dành ra một suy nghĩ cho những người không nghi ngờ, và dành cho tài năng của Waldo Braden.

Bài báo này đã được xuất bản trong Spring Edition 2016 của Tạp chí Cigar Journal.

Đang online: 8 | Tổng truy cập: 1470382
call zalo messenger